Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

Chuyện Nhỏ và Hắn !!!


Nhỏ và hắn quen và học chung với nhau từ hồi cấp 3... năm lớp 10 - năm có rất nhiều kỉ niệm với nhỏ...

Nhỏ vô tư lắm, nhỏ nghịch phá lắm... nhỏ dễ thương trong tà áo dài trinh nguyên... nhỏ cười cười, nhỏ nói nói... nhỏ chẳng nghĩ gì... nhỏ cũng chẳng thèm để tâm đến ai...


Nhỏ hăng hái tham gia mọi hoạt động của lớp, nhỏ tham gia văn nghệ, nhỏ chơi thể thao... nhỏ có nhiều tài lẻ lắm... ^^ ... trò gì nhỏ cũng tham gia...

Rồi... bỗng một hôm, nhỏ gặp tai nạn vào đúng ngày 20-10, cái ngày nữ sinh trong trường được tung hoành thỏa thích.... còn nhỏ... nhỏ phải vào viện... nhỏ ngất lịm...

Vừa mở mắt ra... nhỏ chẳng hiểu gì... mẹ nhỏ nhìn nhỏ... mẹ nhỏ khóc... và nhỏ hiểu ra... nhỏ gặp tai nạn giao thông...

Nhỏ giật mình... nhỏ đã khóc... nhỏ nhìn gương mặt nhìn trong gương... nhỏ lại khóc... một vết thương hằn trên mặt nhỏ... nhỏ xấu xí...

Mẹ chăm sóc nhỏ từng ngày... nhỏ yêu mẹ...

Rồi nhỏ đến lớp... với gương mặt buồn lo... mặt nhỏ xấu xí... nhỏ không còn vô tư...

Nhưng nhỏ vẫn tham gia hoạt động của lớp... và nhỏ gặp hắn... dù hai đứa học chung lớp, nhưng đến bây giờ nhỏ mới lần đầu tiên trò chuyện với hắn...

Trong lớp hắn ít nói chuyện lắm... hắn thường vắng mặt trong những chuyến đi chơi của lớp... nhỏ chẳng có ấn tượng gì với hắn...

Nhưng sao hôm nay... hắn cười với nhỏ... hắn hỏi thăm nhỏ... nhỏ thấy hắn cũng dễ thương...

Rồi ngày ngày hắn viết cho nhỏ một mảnh giấy... hắn hỏi thăm nhỏ... hắn an ủi nhỏ... hắn chọc nhỏ cười.... hắn cũng dễ thương...

Bỗng một hôm... chuông điện thoại vang lên... nhỏ a lô... hắn... sao lại là hắn...? sao hắn biết số điện thoại nhỏ??? hàng vạn câu hỏi đặt ra, khiến nhỏ suy nghĩ mãi....?

Hắn rủ nhỏ đi ăn kem, hắn đang đứng trước cổng nhà nhỏ... nhỏ bối rối....

Nhỏ từ chối... nhỏ không thích thế... hắn buồn... hắn bỏ về nhà...

Hôm sau hắn không thèm nhìn nhỏ... những mảnh giấy cũng không còn nữa... nhỏ chẳng hiểu gì... nhỏ cũng im lặng...

Nhỏ thấy hắn buồn... mọi người hỏi nhỏ... nhỏ giật mình... "ai biết đâu à?"...

Mà tại sao mọi người lại hỏi nhỏ nhỉ... nhỏ và hắn có liên quan gì nhau đâu??? mọi người cười... "nhỏ ngốc thế...hắn thích nhỏ"... nhỏ đỏ mặt...nhỏ bối rối...

Nhỏ nhìn hắn... hắn chẳng thèm nhìn nhỏ...

Nhỏ buồn...

Nhỏ hỏi hắn... sao giận nhỏ... hắn im lặng...

Rồi hắn nói... tại nhỏ chẳng thích hắn... nhỏ cười...

Rồi ngày ngày hắn chẳng viết những mảnh giấy cho nhỏ nữa...

Hắn chẳng cần ai giúp hắn nữa...

Thay vào đó...là những lá thư...

Hắn ép vào tập... "hắn nhờ nhỏ chỉ bài...^^"

Nhỏ ép thư vào tập... nhỏ gửi trả hắn...

Và cứ thế... hai đứa vui lắm...

Rồi hè cũng đến... nhỏ và hắn không gặp nhau thường xuyên nữa...

Hắn đã thay đổi nhiều... hắn thường xuất hiện trong những chuyến đi chơi... và hắn chở nhỏ... trên chiếc xe đạp của hắn...

Nhỏ và hắn có 1 mùa hè thật vui bên bạn bè...

Lớp 11... nhỏ và hắn không học chung nữa... buồn lắm...

Nhưng nhỏ và hắn vẫn liên lạc...bằng thư...bằng điện thoại....

Rồi mọi người ai cũng biết... hắn giới thiệu nhỏ với bạn bè hắn... nhỏ gượng ngùng....

Một hôm... nhỏ có chuyện buồn... nhỏ khóc... hắn đến bên nhỏ... hắn nắm tay nhỏ... nhỏ thấy ấm áp...

Nhỏ thấy vui vui... nhỏ còn vô tư lắm...

Rồi một ngày... hắn hỏi nhỏ... sao nhỏ vô tình thế... nhỏ đối với hắn thế thôi à...

Nhỏ im lặng... nhỏ chỉ cười... nhưng nhỏ vui lắm...

Năm 12... nhỏ và hắn vẫn thế...

Nhưng có lần nhỏ giận hắn lắm... nhỏ không thèm nói chuyện với hắn... nhỏ tránh mặt hắn...

Hắn buồn... hắn có nỗi niềm riêng.... nhỏ chẳng hiểu... nhỏ vô tình...

Ngày tốt nghiệp... nhỏ và hắn cùng lên tỉnh ôn thi...

Nhỏ không đi xa...cũng vì nhớ hắn...

Nhỏ iu hắn thật...

Nhỏ không vô tình với hắn nữa... nhỏ quan tâm hắn... lo lắng cho hắn...

Hắn chở nhỏ đi học... hắn rước nhỏ về nhà... kỉ niệm thật êm đềm...

Rồi nhỏ vào đại học... còn hắn không đi chung đường với nhỏ nữa...

Hắn có nỗi niềm riêng... nhỏ hiểu... nhỏ thông cảm... nhỏ thấy thương hắn lắm...

Ngày nhỏ đi xa... hắn đã khóc... hắn không muốn nhỏ thấy... nhưng nhỏ biết hắn đã khóc...nhỏ cũng khóc...

Nhỏ và hắn vẫn liên lạc với nhau... thường lắm...

Nhỏ nhớ hắn vô cùng....

Nhỏ xa quê... nhỏ buồn nhiều thứ lắm... hắn an ủi nhỏ... hắn tâm sự với nhỏ... nhỏ iu hắn, nhớ hắn...

Rồi một ngày kia... nhỏ về thăm nhà... nhỏ gặp hắn... hắn khác xưa nhiều lắm... hắn vô tình với nhỏ... nhỏ buồn... nhỏ khóc... nhỏ và hắn chia tay...

Nhỏ lặng thinh... nhỏ buồn... nhỏ không còn vui vẻ nữa...nhỏ rời xa hắn... nhỏ trả hắn tự do...

Hắn im lặng... hắn để nhỏ đi...

Nhỏ ghét hắn vô cùng... hắn có lỗi với nhỏ... hắn vẫn thế...

Nhỏ không về thăm hắn nữa... nhỏ cắt mọi liên lạc với hắn... nhỏ cố quên hắn...

Hắn cũng chẳng thèm nghĩ đến nhỏ...

Nhỏ buồn... nhỏ sống 1 mình... nhỏ cứ lang thang trên từng con phố... nhỏ không còn niềm vui...

Nhỏ vẫn thế... nhỏ đến lớp... nhỏ lang thang... nhỏ về nhà...

Nhỏ nhớ hắn vô cùng... nhỏ khóc 1 mình... nhỏ ấm ức...

Tết nhỏ về... vô tình nhỏ gặp lại hắn...

Nhỏ chẳng thèm nhìn hắn...

Hắn nhìn nhỏ... hắn buồn... hắn im lặng...

Bạn bè hiểu hắn... nhỏ chẳng hiểu hắn....

Rồi lại vô tình... nhỏ gặp hắn trong buổi họp mặt...

Hắn chở nhỏ... nhỏ im lặng...

Bạn bè kể nhỏ nghe về hắn... nhỏ khóc... nhỏ buồn hắn... tại sao hắn không nói nhỏ biết...

Nhỏ thấy thương hắn... nhỏ nói chuyện với hắn... nhỏ và hắn vui vẻ...

Nhỏ iu hắn nhiều hơn... hắn iu nhỏ nhiều...

Nhỏ vui...hắn vui... nhỏ buồn... hắn cũng buồn...

Hắn gạt bỏ nỗi niềm riêng... hắn vì nhỏ... hắn muốn vào Đại Học với nhỏ... nhỏ đợi hắn...

Nhưng mọi chuyện không như ý hắn... hắn phải ở lại quê... vì hắn không thể gạt được nỗi niềm riêng...

Hắn phải chấp nhận... nhỏ hiểu... nhỏ không trách hắn...

Thời gian trôi qua... nhỏ và hắn có nhiều kỉ niệm...

Ngày cuối cùng nhỏ gặp hắn là ngày nhỏ nghỉ hè về quê...

Nhỏ gặp hắn... hắn lại làm nhỏ buồn...

Lần này nhỏ đau lắm... nhỏ buồn lắm... nhỏ giận lắm... nhỏ khóc nhiều lắm....

Nhỏ hận hắn...

Hắn giải thích... nhỏ chẳng thèm nghe... nhỏ đau lòng... nhỏ ra đi...

Nhỏ đi học sớm hơn dự định... nhỏ muốn rời bỏ nơi nhỏ và hắn có nhiều kỉ niệm...

Nhỏ buồn... lần này nhỏ tuyệt vọng...

Nhỏ ra đi trong nước mắt... nhỏ ra đi nhỏ chẳng muốn nhìn hắn...

........................

Nhỏ phải khó khăn lắm nhỏ mới quên được hắn... nhỏ đã sống với nụ cười gượng...

Và đằng sau những nụ cười đó... là những giọt nước mắt...

Nhỏ rơi vào ngõ tối...

Nhỏ tự buột mình vào những nguyên tắc...

Nhỏ sống như thế...

Rồi nhỏ chợt có niềm tin... khi nhỏ quen với người ấy... người ấy bên nhỏ... quan tâm nhỏ... an ủi nhỏ... cho nhỏ niềm tin...

Nhưng nhỏ không quên được hắn... có lúc nhỏ nhớ hắn vô cùng... nhỏ càng cố quên lại càng nhớ...

Người ấy giúp nhỏ gạt bỏ muộn phiền... nhỏ có niềm tin... nhỏ vui hơn... nhưng nhỏ vẫn khóc thầm...

Người ấy biết nhỏ iu hắn lắm... nhỏ biết mình có lỗi với người ấy... vì trái tim nhỏ còn bóng hình hắn...

Và nhỏ đã cố quên... nhỏ không còn quan tâm hắn nữa... nhỏ chẳng nhớ hắn...

Thoáng trong suy nghĩ, nhỏ vẫn nhớ về hắn... nhưng nhỏ biết mình đã có niềm tin và hạnh phúc mới... nhỏ phải trân trọng... nhỏ không muốn người ấy vì nhỏ buồn...

Nhưng... mọi chuyện không êm đềm như nhỏ nghĩ...

Nhỏ sợ phải về lại cái nơi nhiều kỉ niệm ấy... nhưng nhỏ phải về... vì đó là nơi nhỏ sinh ra...

Nhỏ về... nhỏ lại nghĩ đến hắn... nhưng nhỏ cố tình tránh mặt hắn... vì nhỏ đã có tình yêu...

Nhưng... nhỏ lại gặp hắn... vì nhỏ và hắn chung một nhóm bạn... mỗi cái tết đều họp mặt... nhỏ không thể tránh mặt hắn...

Nhỏ gặp hắn... nhỏ cố vui vẻ với hắn... nhỏ không muốn phải thế này nữa...

Nhỏ đối mặt với hắn... nhỏ can đảm nhìn thẳng vào hắn... vì nhỏ không muốn nhỏ và hắn là kẻ thù...

Hắn biết nhỏ đã có tình yêu mới... hắn im lặng... hắn buồn...

Nhỏ tưởng hắn đã quên nhỏ... nhỏ tưởng hắn chẳng quan tâm nhỏ... nhỏ nghĩ hắn đã có tình yêu mới...

gần một năm còn gì...? nhưng hắn vẫn thế....

Nhỏ đã đổi số điện thoại... nhưng sao hắn biết... hắn nhắn tin cho nhỏ... nhỏ giật mình...

Hắn nói tâm sự của hắn cho nhỏ biết...

Hắn kể nhỏ nghe nhiều chuyện về hắn...

Và lần này nhỏ cảm thông với hắn... nhỏ hiểu hắn... nhỏ thương hắn... nhưng nhỏ không thể...

Mọi thứ không thể dừng lại được....

Chính vì sự im lặng của hắn... hắn đã khiến nhỏ và hắn xa nhau... nhỏ cho hắn cơ hội... nhưng hắn vô tình với nhỏ...

Nhỏ cảm thấy có lỗi với hắn... vì trước kia không nghe hắn giải thích... bây giờ nhỏ mới hiểu thì đã muộn...

Nhỏ chẳng thể làm gì... dù lòng nhỏ biết nhỏ còn iu hắn...

Nhưng nhỏ có một tình yêu... nhỏ hạnh phúc... như hắn nói... nhỏ đã thay đổi...

Đúng... nhỏ đã thay đổi...thay đổi nhiều... nhỏ cứng rắn hơn... nhỏ biết suy nghĩ... nhỏ hiểu chuyện...

Nhỏ an ủi hắn... nhỏ bảo hắn quên nhỏ đi... mọi chuyện vẫn thế...

Hiểu hắn... nhỏ buồn... nhỏ không biết làm gì... nhỏ chỉ im lặng...

Tất cả chỉ vì...nhỏ và hắn không hiểu nhau...

Chỉ vì hiểu lầm.. nhỏ và hắn chia tay...

Nhưng nhỏ hiểu... nhỏ và hắn không đi chung con đường... vậy cũng tốt...

Nhỏ tự an ủi mình... nhỏ hạnh phúc vì tình yêu hắn dành cho nhỏ... nhỏ để hắn vào một góc tim mình... vì nhỏ và hắn là mối tình đầu nhiều kỉ niệm... nhỏ không thể quên hắn dù đã có tình yêu...

Nhỏ iu người ấy... nhỏ không muốn làm người ấy buồn... nhỏ nhớ hắn... nhỏ sai... nhỏ có lỗi với người ấy... nhưng nhỏ thật sự iu người ấy...

Thời gian trôi qua lặng lẽ... nhỏ hạnh phúc với tình yêu của nhỏ... có đôi lúc chợt nhớ tới hắn... nhỏ khẽ cười... tình yêu đầu tiên...

Nhỏ vẫn còn quan tâm hắn... lúc nhỏ nghe hắn gặp tai nạn... nhỏ lo lắng... nhỏ không hiểu... nhỏ sợ hãi... nhỏ vội vã gọi điện thoại hỏi thăm hắn...

Hắn bảo hắn không sao... nhưng giọng hắn buồn... nhỏ cũng buồn... nhưng nhỏ yên tâm hơn... nhỏ bảo hắn phải tự lo cho mình... hắn chỉ ừ...

Đôi lúc chợt nhận được tin nhắn hắn... nhỏ vui lắm... vì vẫn là bạn... nhưng hắn nói hắn buồn... nhỏ cũng buồn...

Người ấy biết nhỏ và hắn vẫn liên lạc... người ấy buồn, nhưng không nói... nhưng người ấy hiểu... nhỏ thầm cảm ơn người ấy... nhỏ sẽ vẫn là nhỏ...

Nhỏ lại về nơi ấy... vô tình mẹ nhỏ làm nhỏ giật mình... khi mẹ nói, hắn nói hắn sẽ chờ nhỏ...nhỏ chia tay hắn, hắn không quen ai nữa...

Nhỏ bối rối... mẹ nhỏ nói thế... nhỏ giật mình... lời mẹ nói... nhỏ tin...

Nhỏ gặp hắn khi nhỏ và mẹ đi chợ... mẹ cười... mẹ hiểu nhỏ...

Nhỏ tâm sự với mẹ... nhỏ hiểu nhỏ... mẹ thông cảm... mẹ chỉ cười... mẹ từng nói với nhỏ... tình yêu vẫn chỉ là tình yêu... hôm nay khác, ngày mai vẫn sẽ khác... nhỏ hiểu...

Nhỏ và hắn nhắn tin với nhau... hắn hẹn nhỏ uống cà phê... nhỏ bảo ừ!...

Nhỏ hiểu nhỏ nên làm gì...

Nhỏ chờ hắn... hắn bận nên đến trễ... nhỏ không giận như trước nữa...chờ hắn... nhỏ nghĩ sẽ nói gì với hắn...

Hắn đến... hắn nở nụ cười với nhỏ... vẫn nụ cười đó... nhỏ khẽ cười..."a vẫn như xưa"...

Hắn kể về hắn... nhỏ kể về nhỏ... về cuộc sống nhỏ... về tình yêu mới...

Hắn cười... hắn không nói lời gió bay...

Hắn tinh nghịch khi chọc ghẹo nhỏ... nhỏ vui... vì nhỏ và hắn vẫn như xưa... vô tư...

Nhỏ giả vờ bảo hắn..."anh có vợ đi"... hắn cười... hắn bảo... "anh chờ ai đó"... nhỏ ngượng ngùng ... đó là thật ư? nhỏ nghĩ...

Nhỏ và hắn vui lắm... không có chuyện gì... nhỏ về, hắn cũng về... vô tình gặp bạn cũ... chọc nhỏ và hắn... "hai người tình cảm quá hen"... nhỏ bối rối...vẫn như xưa... nhưng chuyện đã khác...

Nhỏ biết hắn vẫn thế... đã hai năm... hắn vẫn không tìm tình yêu mới... hắn chờ ai...vô vọng...

Nhỏ biết nhỏ cần làm hắn đau lòng... để hắn quên nhỏ...

Trong buổi họp mặt... có hắn... nhỏ giới thiệu người ấy với mọi người... hắn khẽ cười... nhưng hắn buồn... nhỏ hiểu... hắn nhìn nhỏ... hắn quay đi...

Người ấy cùng buồn... nhỏ xin lỗi... nhưng nhỏ phải làm thế...

Nhỏ biết người ấy hiểu nhỏ... nhỏ cảm ơn người ấy... nhưng thật sự nhỏ iu người ấy... nhưng nhỏ không muốn hắn chờ đợi nhỏ trong vô vọng...

Nhỏ đã làm hắn đau... mọi người nói nhỏ ác... nhỏ đành chịu... nhỏ cũng đau... nhỏ buồn... nhỏ đã khóc... nhỏ chẳng hiểu vì sao?

Mọi chuyện trôi qua... nhỏ chẳng dám liên lạc với hắn... nhỏ sợ... nhỏ sợ hắn buồn... nhỏ quên hắn...

Nhỏ sống bằng tình yêu của nhỏ... nhỏ quên hắn...

Nhỏ thấy bình thường với hắn... nhỏ nhớ hắn như nhớ 1 người bạn... nhỏ không buồn nữa...

Nhỏ vui... vì nhỏ hiểu... hắn chỉ là một góc riêng trong lòng nhỏ... lặng im...

Nhỏ và hắn vẫn gặp nhau mỗi khi nhỏ trở về... nhưng không buồn nữa... nhỏ vẫn cười với hắn... vui vẻ... hắn vẫn thế....

Hắn chưa có tình yêu... vì lẽ gì... không phải vì nhỏ đâu...

Hắn sắp tốt nghiệp... nhỏ cười... nhỏ bảo..."sắp được uống rượu hồng của anh"...hắn cười..."chưa đâu em, anh còn nỗi niềm riêng"

Nhỏ mỉm cười...chắc vậy... nhỏ vô tư...

Hôm nay nhỏ nhắn tin cho hắn... hắn trả lời vui vẻ... hắn thay đổi nhiều... hắn chững chạc hơn...

Hắn hôm nay đã khác... hắn sắp đi làm... hắn sắp thành người lớn...

Nhỏ vẫn thế... nhỏ vẫn là nhỏ...dù nhỏ biết suy nghĩ... nhưng nhỏ vẫn thế... vẫn mỉm cười với hắn...

Nhỏ thoáng nghĩ... nếu hắn có tình yêu, hắn có vợ... nhỏ có buồn không?

Rồi nhỏ thầm mỉm cười...tại sao nhỏ phải buồn?... nhỏ phải vui chứ... nhỏ đâu thể ích kỷ... nhỏ đã có tình yêu... và hắn cũng sẽ như thế... nhỏ cười... nhỏ ngốc... nghĩ thế làm gì nhỉ?

Nhỏ và hắn... một tình yêu ... một mối tình đầu ... chỉ còn là kỉ niệm...

Nhỏ vui vì nhỏ và hắn vẫn thế... vẫn là bạn...

Nhỏ vui vì được gặp hắn... nhỏ vui vì thấy hắn cười... nhỏ vui khi biết hắn vẫn sống tốt... ^^

Và nhỏ hạnh phúc với tình yêu của nhỏ... nhỏ sẽ iu người ấy nhiều hơn... vì nhỏ biết người ấy cũng iu nhỏ nhiều như thế...

Nhỏ thật hạnh phúc khi nhỏ luôn được iu thương bởi những người nhỏ iu thương nhất... nhỏ iu cả hai người... một người của kí ức - mối tình đầu, và một người của hiện tai - iu nhiều hơn bao giờ hết...

Nhỏ sẽ giữ mãi kí ức với những kỉ niệm của nhỏ và hắn... nhưng chỉ một góc nhỏ trong tim thôi... còn người nhỏ cần iu thương và trân trọng là người của hiện tại...là anh...chính là anh ấy...^^!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

:) :( :)) :(( =))